[Review] List 10 truyện sư đồ luyến cổ đại, huyền huyễn hay nhất – Review Ngôn Tình

Sư đồ luyến/sư sinh luyến/sư đồ văn… là những truyện ngôn tình mà nam nữ chính có quan hệ thầy trò. Có thể nam chính là sư phụ (nam sư nữ đồ), cũng có truyện nữ chính là sư phụ, nam chính là đồ nhi (nữ sư nam đồ).

Nam sư nữ đồ thì phổ biến hơn và thường là ngược luyến tàn tâm, ngược tàn tạ, ngược tơi tả ~~~ Tiêu biểu như bộ Hoa Thiên Cốt á!

Sư đồ luyến

Trong list này ta đề cử các truyện sư đồ luyến cổ đại, tu chân, huyền huyễn. Các truyện sư đồ luyến hiện đại sẽ được giới thiệu ở phần sau:

[Review] 5 truyện sư đồ luyến hiện đại đáng đọc

Không hiểu sao chứ lúc ta gom list này xong mới để ý tất cả đều là HE, nghĩa là dù ngược tơi bời hoa lá cuối cùng nam nữ chủ vẫn dắt tay nhau đi tới bến bờ hạnh phúc, lỡ mà có chết mất tiêu thì vẫn trùng sinh sống lại vui vẻ vô ngần :v Đấy, điểm tốt của truyện huyền huyễn đấy :3 Các bạn biết bộ SE nào không, thỉnh giới thiệu cho ta đổi khẩu vị chút, xin được đa tạ trước!

Cuối cùng, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ^^

Truyện tu chân, nữ sư nam đồ, thanh thủy văn, có sủng có ngược. Nam chủ trầm ổn si tình cố chấp. Nữ chủ lúc đầu tiên phong đạo cốt, nghiêm túc dịu dàng, lúc sau bị ma giới dạy hư => vô sỉ bá đạo.

Nam chủ lúc nhỏ bị cấy ma chủng vào người, tính mạng khó giữ. Lúc đó nữ chủ và đồng môn đi ngang qua, thuận tay cứu giúp, lại thu làm đồ đệ. Nhưng cũng chính vì cứu nam chủ mà từ đây nữ chủ phải chịu phản phệ. Vốn là một nhân tài lỗi lạc, lại kiệt quệ dần dần, cuối cùng dầu hết đèn tắt. Sau khi chết, được an táng dưới hồ Di Quang. Ma giới lén trộm di thể nữ chủ lên, phục sinh cô thành con rối cho bọn chúng điều khiển…

Đây là truyện sư đồ luyến ta thích nhất á! Lúc sủng thì ngọt đến sâu cả răng, mà lúc ngược thì tan nát cõi lòng, rất cảm động~~~

Tu chân, tiên hiệp, ngược luyến tàn tâm. Nam chủ gánh vác trọng trách trong tiên môn, nặng lòng với thiên hạ, âm thầm hi sinh cho nữ chủ cũng không nói. Nữ chủ lúc đầu vô tư trong sáng, về sau chịu nhiều tổn thương, hắc hóa báo thù.

Nữ chủ bái Trường Lưu thượng tiên Bạch Tử Họa làm thầy, ngày qua tháng lại, dần nảy sinh tình cảm nhưng chỉ có thể chôn giấu trong lòng. Đến một ngày, vì cứu sư phụ mà nữ chủ làm ra chuyện tày trời, bị đày đi Man Hoang, chịu muôn vàn khổ ải, mất hết tất cả. Nữ chủ từ đó hắc hóa, có được sức mạnh nghịch thiên, thủy chung vẫn không từ bỏ được sư phụ của mình…

Truyện hơi dài dòng, nhiều chỗ lan man, nhưng mà cốt truyện hay. Có thể xem phim Hoa Thiên Cốt (2015) do Hoắc Kiến Hoa và Triệu Lệ Dĩnh đóng chính, chuyển thể từ bộ sư đồ luyến này đó.

Hoa Thiên Cốt

Tiên hiệp tu chân, ngược luyến tàn tâm. Cốt truyện giống Hoa Thiên Cốt. Vì thế chỉ nên lựa một trong hai bộ để đọc thôi. Nếu bạn thích văn phong trau chuốt hơn thì đọc Trọng Tử, thích mộc mạc giản dị thì đọc Hoa Thiên Cốt.

Truyện cổ đại có pha một chút yếu tố huyền huyễn, nữ sư nam đồ, ngược.

Nữ chủ đã bất tử cả ngàn năm, dựa vào tưởng niệm của người khác để duy trì sinh mệnh. Vì thế năm này qua năm khác nàng nhận những đứa trẻ mồ côi làm đồ đệ, đợi khi bọn chúng lớn lên, thành gia lập thất, lại tìm kiếm một đồ đệ khác. Chỉ cần trên thế gian này còn có người nhớ đến nàng, nàng sẽ còn tồn tại.

Truyện bình thường, không hay lắm. Có tình tiết ngược thân nữ chính.

Huyền huyễn, tu chân, nữ sư nam đồ, có sủng có ngược.

Nữ chủ tu tiên, đương lúc phong quang vô hạn lại bị người mình thương yêu tín nhiệm hại cho thân bại danh liệt. Lánh đến Yên sơn, nhận nuôi nam chủ vì áy náy, nhưng thời gian dần trôi tình cảm nảy sinh lúc nào không biết.

“Thanh Huyền cuộc đời này chỉ yêu một mình sư phụ, đời đời kiếp kiếp ở bên cạnh người, bảo vệ người, chết cũng không từ.”

Cổ đại, huyền huyễn, nam sư nữ đồ, kiếp trước kiếp này, ngược nam chính.

Kiếp trước, nữ chủ giao tất cả trái tim để yêu nam chủ, nhưng nam chủ chỉ đối đãi với nàng như đồ đệ, không hơn. Tới khi nàng chết đi, trăm năm bầu bạn dưới địa phủ, trải qua luân hồi chuyển thế, nam chủ tìm mọi cách bù đắp, nhưng chỉ đổi lại được một trái tim vô tình…

[Trích từ giới thiệu sách xuất bản trên tiki]

Hoa Miêu Miêu là tiểu yêu tu luyện thành người. Vì mất đi trí nhớ nên Miêu Miêu không biết tại sao mình lại bị lưu lạc vào thế giới của con người.

Thường xuyên đánh nhau, hành nghiệp trượng nghĩa có thể vì bạn mà quên đi mạng sống của mình nên Miêu Miêu được anh em kết nghĩa gọi là: “Lão đại.”, trở thành thủ lĩnh của các loài vật trong vùng sơn cốc. Ngoài những việc trên ra Hoa Miêu Miêu không biết làm gì khác, ngay cả đến một chữ cũng không biết đọc, biết viết. Sau thời gian sống dưới hạ giới cùng với huynh đệ kết nghĩa, đến một ngày xuất hiện vị anh hùng chiến tướng có tên gọi Bích Thanh Thần Quân với tướng mạo vô cùng khôi ngô tuấn tú, luôn đi tiêu diệt yêu ma đã nhận Hoa Miêu Miêu làm đệ tử và đưa Miêu Miêu lên thiên giới sống cùng.

Cuộc sống trên thiên giới chẳng khác gì cuộc sống của các vương tôn quý tộc dưới phàm trần, đầy đủ vinh hoa phú quý, kẻ hầu người hạ. Miêu Miêu rất được Thần Quân yêu thương quan tâm, nhưng có thể là do tính cách ngốc nghếch nên cô không nhận ra được tình cảm của Thần Quân giành cho mình đó là tình cảm nam nữ vượt qua tình cảm thầy trò.

Huyền huyễn. Tiên hiệp tu chân, nam sư nữ đồ, kiếp trước kiếp này, nam sủng nữ.

Hắn – là tiên tôn trên Thiên Thanh, thượng tiên ở lục giới, nắm giữ vị trí gần như cao nhất. Tâm hệ thiên hạ, tâm hệ chúng sinh, giết yêu tuyệt tình.

Nàng – cuộc đời này chỉ vì hắn mà sống. Trước khi chết cũng chỉ nói một lời. “ Ta nguyện hồn phi phách tán, đổi lấy một đời được ở gần chàng”

Lúc đó tỉnh mộng, biết vậy đã chẳng làm. Kí ức kiếp trước, cuồn cuộn chảy đến. Là sư phụ? Hay vẫn là người yêu?

Bất luận là người là tiên, là sư là đồ.

Kiếp trước ân oán, kiếp này gút mắc, cuộc đời này chỉ vì hắn mà sống.

Huyền huyễn, nam sư nữ đồ, hài sủng, có một chút ngược. Văn án:

Làm một mạ nhỏ sống ở dưới đáy biển ba trăm năm, thành tựu lớn nhất trong cuộc đời này của Miêu Miêu, không có gì ngoài chuyện bái Viêm Hoàng Thần Quân làm sư phụ. Tuy rằng sư phụ có chút kiêu ngạo làm dáng, có chút tự kỷ, nhìn như có vẻ chín chắn mang phong cách cốt khí của thần tiên, kì thực phúc hắc vô hạn. Nhưng đối xử với nàng cũng thật sự rất tốt, không chỉ giúp nàng tu luyện thành hình người, vì những tai nạn do cái tính xông xáo của nàng mà chịu phạt, mà còn vì giúp nàng có thể phi thăng thượng tiên, đỡ thiên kiếp thật dữ dội.

Chỉ là. . . . . . Vì sao các nàng ấy đều nói kiếp trước của bản thân nàng, là Thủy Dạng Thượng Thần tiếng tăm lừng lẫy khắp thiên giới, hơn nữa sư phụ đối với nàng rất tốt, tất cả cũng bởi vì có liên quan đến kiếp trước của nàng.

Vậy. . . . . . Vậy nếu nàng không phải?

Cổ đại, nam sư nữ đồ, luyến đồng phích, 3S (sắc, sủng, sạch). Nam chủ phúc hắc thâm tình, nữ chủ ngây thơ phóng khoáng.

Văn án

“Sư phụ, hoan hảo là có ý tứ gì?”

“Chính là chỉ… Ngươi vừa thấy người nào đó liền vui mừng không thôi, muốn cùng hắn trọn đời bên nhau.”

“Vậy đồ nhi muốn cùng sư phụ hoan hảo, được không?”

“Rất tốt, rất tốt…”

“Ai nha, sư phụ, mặt ngươi sao lại hồng như vậy?”

“Khụ, sư phụ ngươi trước giờ khuôn mặt đều hồng như vậy.”

Sư phụ đứng giữa bụi hoa, tay áo tung bay, tựa như sắp bay lên trời.

Đồ đệ nhịn không được hỏi: “Sư phụ là hồ ly biến thành sao, vì sao nhiều năm như vậy cũng không già chút nào?”

Sư phụ chậm rãi nói: “Nếu ta là hồ ly, liền một ngụm ăn ngươi.”

“Đồ nhi không tin. Sư phụ từ bi, cho dù là hồ ly thì cũng chỉ là hồ ly ăn chay.”

“Sư phụ nếu là hồ ly ăn chay thì ngươi chính là cây cỏ.”

“Sư phụ…” Đồ đệ khóc thảm thiết, “Đồ nhi làm sai cái gì, sư phụ vì sao nhất định phải ăn đồ nhi…”

Sư phụ trầm mặc không nói, rũ mắt xuống ngắm nhìn nàng thật lâu, chợt khẽ cười nói: “Ngươi cứ ngu ngốc thế này cũng tốt.”

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *